宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。

宋祁其它作品精选

zuopinjingxuan

《兰轩初成公退独坐因念若得一怪石立于梅竹间》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:宋祁 | 类型:写人|写湖|写梅|

竹石梅兰号四清,艺兰栽竹种梅成。

一峰久矣思湖玉,三物居然阙友生。

赖得髯参令我喜,飞来灵鹫遣人惊。

小轩从此完无恨,急扫新诗为发明。

拼音
lán xuān chū chéng gōng tuì 退 zuò yīn niàn ruò guài shí méi zhú jiān
[ [ sòng cháo ] ] sòng
zhú shí méi lán hào qīng lán zāi zhú zhǒng méi chéng        fēng jiǔ sān rán què yǒu shēng        lài rán cān lìng fēi lái líng jiù qiǎn rén jīng        xiǎo xuān cóng wán hèn sǎo xīn shī wéi míng       
兰轩初成公退独坐因念若得一怪石立于梅竹间注音
  • lán
    xuān
    chū
    chéng
    gōng
    tuì
    退
    zuò
    yīn
    niàn
    ruò
    guài
    shí
    méi
    zhú
    jiān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    sòng
  • zhú
    shí
    méi
    lán
    hào
    qīng
    lán
    zāi
    zhú
    zhǒng
    méi
    chéng
    fēng
    jiǔ
    sān
    rán
    què
    yǒu
    shēng
    lài
    rán
    cān
    lìng
    fēi
    lái
    líng
    jiù
    qiǎn
    rén
    jīng
    xiǎo
    xuān
    cóng
    wán
    hèn
    sǎo
    xīn
    shī
    wéi
    míng