蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。
《六么令·梅英飘雪》
分享数:9
朝代: 宋朝 | 作者:蔡伸 | 类型:写雪|写风|写水|写人|情怀|写梅|写桥|写云|月下|

梅英飘雪,弱柳弄新绿。

冷冷画桥流水,风静波如縠。

长记扁舟共载,偶近旗亭宿。

渺云横玉。

鸳鸯枕上,听彻新翻数般曲。

此际魂清梦冷,绣被香芬馥。

因念多感情怀,触处伤心目。

自是今宵独寐,怎不添愁蹙。

如今心足。

风前月下,赖有斯人慰幽独。

拼音
liù me lìng · · méi yīng piāo xuě
[ [ sòng cháo ] ] cài shēn
méi yīng piāo xuě ruò liǔ nòng xīn 绿        lěng lěng huà qiáo liú shuǐ fēng jìng        zhǎng biǎn zhōu gòng zǎi ǒu jìn tíng xiǔ 宿        miǎo yún héng        yuān yāng zhěn shàng tīng chè xīn fān shù bān        hún qīng mèng lěng xiù bèi xiāng fēn        yīn niàn duō gǎn qíng huái 怀 chù chù shāng xīn        shì jīn xiāo mèi zěn tiān chóu        jīn xīn        fēng qián yuè xià lài yǒu rén wèi yōu       
六么令·梅英飘雪注音
  • liù
    me
    lìng
    ·
    ·
    méi
    yīng
    piāo
    xuě
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cài
    shēn
  • méi
    yīng
    piāo
    xuě
    ruò
    liǔ
    nòng
    xīn
    绿
    lěng
    lěng
    huà
    qiáo
    liú
    shuǐ
    fēng
    jìng
    zhǎng
    biǎn
    zhōu
    gòng
    zǎi
    ǒu
    jìn
    tíng
    xiǔ
    宿
    miǎo
    yún
    héng
    yuān
    yāng
    zhěn
    shàng
    tīng
    chè
    xīn
    fān
    shù
    bān
    hún
    qīng
    mèng
    lěng
    xiù
    bèi
    xiāng
    fēn
    yīn
    niàn
    duō
    gǎn
    qíng
    huái
    怀
    chù
    chù
    shāng
    xīn
    shì
    jīn
    xiāo
    mèi
    zěn
    tiān
    chóu
    jīn
    xīn
    fēng
    qián
    yuè
    xià
    lài
    yǒu
    rén
    wèi
    yōu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1