江总(519~594)著名南朝陈大臣、文学家。字总持,祖籍济阳考城(今河南兰考)。出身高门,幼聪敏,有文才。年十八,为宣惠武陵王府法曹参军,迁尚书殿中郎。所作诗篇深受梁武帝赏识,官至太常卿。张缵、王筠、刘之遴,乃一时高才学士,皆对江总雅相推重,与之为忘年友。侯景之乱后,避难会稽,流寓岭南,至陈文帝天嘉四年(563)才被征召回建康,任中书侍郎。陈后主时,官至尚书令,故世称“江令”。任上“总当权宰,不持政务,但日与后主游宴后庭”,“由是国政日颓,纲纪不立”(《陈书·江总传》)。隋文帝开皇九年(589)灭陈,江总入隋为上开府,后放回江南,去世于江都(今江苏扬州)。

江总其它作品精选

zuopinjingxuan

《入龙丘岩精舍诗》
分享数:1
朝代: 隋朝 | 作者:江总 | 类型:写风|写鸟|写云|

法堂犹集鴈。

仙竹几成龙。

聊承丹桂馥。

远视白云峰。

风牕穿石窦。

月牖拂霜松。

暗谷留征鸟。

空林彻夜钟。

阴崖未辨色。

叠树岂知重。

溘此哀时命。

吁嗟世不容。

无由访詹尹。

何去复何从。

拼音
lóng qiū yán jīng shě shī
[ [ suí cháo ] ] jiāng zǒng
táng yóu yàn        xiān zhú chéng lóng        liáo chéng dān guì        yuǎn shì bái yún fēng        fēng chuāng chuān 穿 shí dòu        yuè yǒu shuāng sōng        àn liú zhēng niǎo        kōng lín chè zhōng        yīn wèi biàn        dié shù zhī zhòng        āi shí mìng        jiē shì róng        yóu fǎng 访 zhān yǐn        cóng       
入龙丘岩精舍诗注音
  • lóng
    qiū
    yán
    jīng
    shě
    shī
  • [
    [
    suí
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    zǒng
  • táng
    yóu
    yàn
    xiān
    zhú
    chéng
    lóng
    liáo
    chéng
    dān
    guì
    yuǎn
    shì
    bái
    yún
    fēng
    fēng
    chuāng
    chuān
    穿
    shí
    dòu
    yuè
    yǒu
    shuāng
    sōng
    àn
    liú
    zhēng
    niǎo
    kōng
    lín
    chè
    zhōng
    yīn
    wèi
    biàn
    dié
    shù
    zhī
    zhòng
    āi
    shí
    mìng
    jiē
    shì
    róng
    yóu
    fǎng
    访
    zhān
    yǐn
    cóng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1