释宗杲(1089~1163),字昙晦,江南东路宣州宁国(今安徽宁国)人,俗姓奚,临济宗僧人,是宋代禅宗史上“看话禅”派的创始人,法名妙喜,赐号“大慧普觉禅师”。宗杲生活于北、南宋之际,在南渡后倡明儒佛渗透、回应儒家辟佛方面立下大功。他不仅是连结南北两宋僧人与儒学的重要环节,而且也是南宋佛教史上最具代表性的人物。► 释宗杲的诗文(273篇)
《偈颂一百六十首·九》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:释宗杲 | 类型:写水|写人|写云|

今朝正是四月八,净饭王宫生悉达。

吐水九龙天外来,捧足七莲从地发。

点胸点肋独称尊,大口开张自矜伐。

都卢住世七旬馀,四十九年瓷忉怛。

赖有云门老破师,一棒当时要打杀。

人人尽道报佛恩,将此深心奉尘刹。

拼音
sòng bǎi liù shí shǒu · · jiǔ
[ [ sòng cháo ] ] shì zōng gǎo
jīn cháo zhèng shì yuè jìng fàn wáng gōng shēng        shuǐ jiǔ lóng tiān wài lái pěng lián cóng        diǎn xiōng diǎn lèi chēng zūn kǒu kāi zhāng jīn        dōu zhù shì xún shí jiǔ nián dāo        lài yǒu yún mén lǎo shī bàng dāng shí yào shā        rén rén jìn dào bào ēn jiāng shēn xīn fèng chén shā       
偈颂一百六十首·九注音
  • sòng
    bǎi
    liù
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    jiǔ
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    zōng
    gǎo
  • jīn
    cháo
    zhèng
    shì
    yuè
    jìng
    fàn
    wáng
    gōng
    shēng
    shuǐ
    jiǔ
    lóng
    tiān
    wài
    lái
    pěng
    lián
    cóng
    diǎn
    xiōng
    diǎn
    lèi
    chēng
    zūn
    kǒu
    kāi
    zhāng
    jīn
    dōu
    zhù
    shì
    xún
    shí
    jiǔ
    nián
    dāo
    lài
    yǒu
    yún
    mén
    lǎo
    shī
    bàng
    dāng
    shí
    yào
    shā
    rén
    rén
    jìn
    dào
    bào
    ēn
    jiāng
    shēn
    xīn
    fèng
    chén
    shā

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1