释宗杲(1089~1163),字昙晦,江南东路宣州宁国(今安徽宁国)人,俗姓奚,临济宗僧人,是宋代禅宗史上“看话禅”派的创始人,法名妙喜,赐号“大慧普觉禅师”。宗杲生活于北、南宋之际,在南渡后倡明儒佛渗透、回应儒家辟佛方面立下大功。他不仅是连结南北两宋僧人与儒学的重要环节,而且也是南宋佛教史上最具代表性的人物。► 释宗杲的诗文(273篇)
《偈颂一百六十首·十二》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:释宗杲 | 类型:写人|

今朝九月初五,天色半晴半十。

衲僧鼻孔眼睛,切忌和泥合土。

惺惺直是惺惺,灵利不妨灵利。

等闲问著十人,五双不知落处。

拼音
sòng bǎi liù shí shǒu · · shí èr
[ [ sòng cháo ] ] shì zōng gǎo
jīn cháo jiǔ yuè chū tiān bàn qíng bàn shí        sēng kǒng yǎn jīng qiē        xīng xīng zhí shì xīng xīng líng fáng líng        děng xián wèn zhe shí rén shuāng zhī luò chù       
偈颂一百六十首·十二注音
  • sòng
    bǎi
    liù
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    shí
    èr
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    zōng
    gǎo
  • jīn
    cháo
    jiǔ
    yuè
    chū
    tiān
    bàn
    qíng
    bàn
    shí
    sēng
    kǒng
    yǎn
    jīng
    qiē
    xīng
    xīng
    zhí
    shì
    xīng
    xīng
    líng
    fáng
    líng
    děng
    xián
    wèn
    zhe
    shí
    rén
    shuāng
    zhī
    luò
    chù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1