释宗杲(1089~1163),字昙晦,江南东路宣州宁国(今安徽宁国)人,俗姓奚,临济宗僧人,是宋代禅宗史上“看话禅”派的创始人,法名妙喜,赐号“大慧普觉禅师”。宗杲生活于北、南宋之际,在南渡后倡明儒佛渗透、回应儒家辟佛方面立下大功。他不仅是连结南北两宋僧人与儒学的重要环节,而且也是南宋佛教史上最具代表性的人物。► 释宗杲的诗文(273篇)
《偈颂一百六十首·1111115》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:释宗杲 | 类型:江南|

不落与不昧,半明兼半晦。

不昧与不落,两头空索索。

五百生前个野狐,而今冷地谩追呼。

座中既有江南客,休向樽前唱鹧鸪。

拼音
sòng bǎi liù shí shǒu · · 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 5 5
[ [ sòng cháo ] ] shì zōng gǎo
luò mèi bàn míng jiān bàn huì        mèi luò liǎng tóu kōng suǒ suǒ        bǎi shēng qián ér jīn lěng màn zhuī        zuò zhōng yǒu jiāng nán xiū xiàng zūn qián chàng zhè       
偈颂一百六十首·1111115注音
  • sòng
    bǎi
    liù
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    5
    5
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    zōng
    gǎo
  • luò
    mèi
    bàn
    míng
    jiān
    bàn
    huì
    mèi
    luò
    liǎng
    tóu
    kōng
    suǒ
    suǒ
    bǎi
    shēng
    qián
    ér
    jīn
    lěng
    màn
    zhuī
    zuò
    zhōng
    yǒu
    jiāng
    nán
    xiū
    xiàng
    zūn
    qián
    chàng
    zhè

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1