释宗杲(1089~1163),字昙晦,江南东路宣州宁国(今安徽宁国)人,俗姓奚,临济宗僧人,是宋代禅宗史上“看话禅”派的创始人,法名妙喜,赐号“大慧普觉禅师”。宗杲生活于北、南宋之际,在南渡后倡明儒佛渗透、回应儒家辟佛方面立下大功。他不仅是连结南北两宋僧人与儒学的重要环节,而且也是南宋佛教史上最具代表性的人物。► 释宗杲的诗文(273篇)
《偈颂一百六十首·111111111117》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:释宗杲 | 类型:写山|写人|写草|

十方法界至人口,法界所有即其舌。

只凭此口与舌头,祝吾君寿无间歇。

亿万斯年注福源,如海滉漾永不竭。

师子窟内产狻猊。

鸾鷟定出丹山穴。

为瑞为祥遍九垓,草木昆虫尽欢悦。

稽首不可思义事,喻若众星拱明月,故今宣畅妙伽陀,第一义中真实说。

拼音
sòng bǎi liù shí shǒu · · 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 7 7
[ [ sòng cháo ] ] shì zōng gǎo
shí fāng jiè zhì rén kǒu jiè suǒ yǒu shé        zhī píng kǒu shé tóu zhù jun1 shòu 寿 jiān xiē        亿 wàn nián zhù yuán hǎi huàng yàng yǒng jié        shī nèi chǎn suān        luán zhuó dìng chū dān shān xué        wéi ruì wéi xiáng biàn jiǔ gāi cǎo kūn chóng jìn huān yuè        shǒu shì ruò zhòng xīng gǒng míng yuè jīn xuān chàng miào tuó zhōng zhēn shí shuō       
偈颂一百六十首·111111111117注音
  • sòng
    bǎi
    liù
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    7
    7
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    zōng
    gǎo
  • shí
    fāng
    jiè
    zhì
    rén
    kǒu
    jiè
    suǒ
    yǒu
    shé
    zhī
    píng
    kǒu
    shé
    tóu
    zhù
    jun1
    shòu
    寿
    jiān
    xiē
    亿
    wàn
    nián
    zhù
    yuán
    hǎi
    huàng
    yàng
    yǒng
    jié
    shī
    nèi
    chǎn
    suān
    luán
    zhuó
    dìng
    chū
    dān
    shān
    xué
    wéi
    ruì
    wéi
    xiáng
    biàn
    jiǔ
    gāi
    cǎo
    kūn
    chóng
    jìn
    huān
    yuè
    shǒu
    shì
    ruò
    zhòng
    xīng
    gǒng
    míng
    yuè
    jīn
    xuān
    chàng
    miào
    tuó
    zhōng
    zhēn
    shí
    shuō

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1