(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《依韵奉和来篇·零》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:写景|写雪|写风|写水|写云|

红尘赤日欲相燃,赖向蓬丘少事牵。

明月动摇纨扇室,乱云重叠火□天。

幽屏看雪思寒景,小簟横风恋昼眠。

安得心源凉似水,虎溪遥羡老僧禅。

拼音
yùn fèng lái piān · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhì
hóng chén chì xiàng rán lài xiàng péng qiū shǎo shì qiān        míng yuè dòng yáo wán shàn shì luàn yún zhòng dié huǒ tiān        yōu píng kàn xuě hán jǐng xiǎo diàn héng fēng liàn zhòu mián        ān xīn yuán liáng shuǐ yáo xiàn lǎo sēng chán       
依韵奉和来篇·零注音
  • yùn
    fèng
    lái
    piān
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • hóng
    chén
    chì
    xiàng
    rán
    lài
    xiàng
    péng
    qiū
    shǎo
    shì
    qiān
    míng
    yuè
    dòng
    yáo
    wán
    shàn
    shì
    luàn
    yún
    zhòng
    dié
    huǒ
    tiān
    yōu
    píng
    kàn
    xuě
    hán
    jǐng
    xiǎo
    diàn
    héng
    fēng
    liàn
    zhòu
    mián
    ān
    xīn
    yuán
    liáng
    shuǐ
    yáo
    xiàn
    lǎo
    sēng
    chán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1