梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《依韵和永叔内翰酬寄杨州刘原甫舍人》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写雪|写风|离别|

东望淮海间,恨无鸿鹄羽。

鸿鹄日已飞,风雪岁将暮。

忆听谈老庄,达生无恐惧。

我今齿发疏,何异树有蠹。

离别不必道,俛仰已成故。

书问虽懒为,梦寐则往屡。

乘桴思仲尼,好勇惭季路。

愿希隆中卧,不是邀三顾。

二公廊庙才,酬寄封尺素。

皋夔久相称,舜禹时已遇。

举杯向明月,此意聊可寓。

拼音
yùn yǒng shū nèi hàn chóu yáng zhōu liú yuán shě rén
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
dōng wàng huái hǎi jiān hèn hóng 鸿        hóng 鸿 fēi fēng xuě suì jiāng        tīng tán lǎo zhuāng shēng kǒng        jīn chǐ 齿 shū shù yǒu        bié dào miǎn yǎng chéng        shū wèn suī lǎn wéi mèng mèi wǎng        chéng zhòng hǎo yǒng cán        yuàn lóng zhōng shì yāo sān        èr gōng láng miào cái chóu fēng chǐ        gāo kuí jiǔ xiàng chēng shùn shí        bēi xiàng míng yuè liáo       
依韵和永叔内翰酬寄杨州刘原甫舍人注音
  • yùn
    yǒng
    shū
    nèi
    hàn
    chóu
    yáng
    zhōu
    liú
    yuán
    shě
    rén
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • dōng
    wàng
    huái
    hǎi
    jiān
    hèn
    hóng
    鸿
    hóng
    鸿
    fēi
    fēng
    xuě
    suì
    jiāng
    tīng
    tán
    lǎo
    zhuāng
    shēng
    kǒng
    jīn
    chǐ
    齿
    shū
    shù
    yǒu
    bié
    dào
    miǎn
    yǎng
    chéng
    shū
    wèn
    suī
    lǎn
    wéi
    mèng
    mèi
    wǎng
    chéng
    zhòng
    hǎo
    yǒng
    cán
    yuàn
    lóng
    zhōng
    shì
    yāo
    sān
    èr
    gōng
    láng
    miào
    cái
    chóu
    fēng
    chǐ
    gāo
    kuí
    jiǔ
    xiàng
    chēng
    shùn
    shí
    bēi
    xiàng
    míng
    yuè
    liáo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1