梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《依韵和永叔内翰西斋手植菊花过节始开偶书见》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写花|菊花|写草|写酒|

昼惜日易沉,夜惜月易晓。

重阳种菊花,此意亦大好。

所嗟时节晚,又失浇培早。

开荣独是迟,造化徒费巧。

霜前拥繁萼,篱下同陨槁。

微根发再绿,复笑王孙草。

庄生语鹏鶡。

乐不计大小。

能齐乃有余,但恐知者少。

常爱阮嗣宗,遇酒醉则倒。

杯中得贤趣,世上逐金袅。

拼音
yùn yǒng shū nèi hàn 西 zhāi shǒu zhí huā guò jiē shǐ kāi ǒu shū jiàn
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
zhòu chén yuè xiǎo        zhòng yáng zhǒng huā hǎo        suǒ jiē shí jiē wǎn yòu shī jiāo péi zǎo        kāi róng shì chí zào huà fèi qiǎo        shuāng qián yōng fán è xià tóng yǔn gǎo        wēi gēn zài 绿 xiào wáng sūn cǎo        zhuāng shēng péng        xiǎo        néng nǎi yǒu dàn kǒng zhī zhě shǎo        cháng ài ruǎn zōng jiǔ zuì dǎo        bēi zhōng xián shì shàng zhú jīn niǎo       
依韵和永叔内翰西斋手植菊花过节始开偶书见注音
  • yùn
    yǒng
    shū
    nèi
    hàn
    西
    zhāi
    shǒu
    zhí
    huā
    guò
    jiē
    shǐ
    kāi
    ǒu
    shū
    jiàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • zhòu
    chén
    yuè
    xiǎo
    zhòng
    yáng
    zhǒng
    huā
    hǎo
    suǒ
    jiē
    shí
    jiē
    wǎn
    yòu
    shī
    jiāo
    péi
    zǎo
    kāi
    róng
    shì
    chí
    zào
    huà
    fèi
    qiǎo
    shuāng
    qián
    yōng
    fán
    è
    xià
    tóng
    yǔn
    gǎo
    wēi
    gēn
    zài
    绿
    xiào
    wáng
    sūn
    cǎo
    zhuāng
    shēng
    péng
    xiǎo
    néng
    nǎi
    yǒu
    dàn
    kǒng
    zhī
    zhě
    shǎo
    cháng
    ài
    ruǎn
    zōng
    jiǔ
    zuì
    dǎo
    bēi
    zhōng
    xián
    shì
    shàng
    zhú
    jīn
    niǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1