李昉(925年-996年2月22日),字明远,汉族,深州饶阳(今河北饶阳县)人,五代至北宋初年名相、文学家。后汉乾佑年间(948年)进士。累官至右拾遗、集贤殿修撰。后周时任集贤殿直学士、翰林学士。宋初为中书舍人。宋太宗时任参知政事、平章事。以特进、司空致仕,至道二年(996年)卒,年七十二,赠司徒,谥文正。李昉效法白居易诗风,为“白体诗”代表人物之一。典诰命共三十余年,曾参与编写宋代四大类书中的三部(《太平御览》、《文苑英华》、《太平广记》),有
《依韵和残春有感二首》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:李昉 | 类型:写景|写雨|写雪|写风|牡丹|杨柳|写草|

夜来微雨晓来风,春色都归怅望中,杨柳带烟嚬细绿,牡丹和露泣残红。

娇莺绕树声初老,野草连门路近通。

韶景欲留留不住,西园闷杀雪髯翁。

拼音
yùn cán chūn yǒu gǎn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] fǎng
lái wēi xiǎo lái fēng chūn dōu guī chàng wàng zhōng yáng liǔ dài yān pín 绿 dān cán hóng        jiāo yīng rào shù shēng chū lǎo cǎo lián mén jìn tōng        sháo jǐng liú liú zhù 西 yuán mèn shā xuě rán wēng       
依韵和残春有感二首注音
  • yùn
    cán
    chūn
    yǒu
    gǎn
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fǎng
  • lái
    wēi
    xiǎo
    lái
    fēng
    chūn
    dōu
    guī
    chàng
    wàng
    zhōng
    yáng
    liǔ
    dài
    yān
    pín
    绿
    dān
    cán
    hóng
    jiāo
    yīng
    rào
    shù
    shēng
    chū
    lǎo
    cǎo
    lián
    mén
    jìn
    tōng
    sháo
    jǐng
    liú
    liú
    zhù
    西
    yuán
    mèn
    shā
    xuě
    rán
    wēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1