梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《依韵和张中乐寺丞见赠》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写马|

朝车走辚辚,暮车走辘辘。

黄埃蔽车轮,赤日烁车屋。

靡论远与近,安问疏与熟。

贤愚各有求,往返相磨毂。

我马不出门,我迹亦以局。

心慕中乐贤,道义闻且宿。

其言清而新,其貌古不俗。

书可到二王,辩可折五鹿。

往见未为劳,定交然後笃。

惠诗何劲敏,对敌射铜镞。

穿杨有旧手,惊雀无全目。

强酬非所当,宜将弓矢速。

拼音
yùn zhāng zhōng chéng jiàn zèng
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
cháo chē zǒu lín lín chē zǒu        huáng āi chē lún chì shuò chē        lùn yuǎn jìn ān wèn shū shú        xián yǒu qiú wǎng fǎn xiàng        chū mén        xīn zhōng xián dào wén qiě xiǔ 宿        yán qīng ér xīn mào        shū dào èr wáng biàn shé 鹿        wǎng jiàn wèi wéi láo dìng jiāo rán hòu        huì shī jìn mǐn duì shè tóng        chuān 穿 yáng yǒu jiù shǒu jīng què quán        qiáng chóu fēi suǒ dāng jiāng gōng shǐ       
依韵和张中乐寺丞见赠注音
  • yùn
    zhāng
    zhōng
    chéng
    jiàn
    zèng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • cháo
    chē
    zǒu
    lín
    lín
    chē
    zǒu
    huáng
    āi
    chē
    lún
    chì
    shuò
    chē
    lùn
    yuǎn
    jìn
    ān
    wèn
    shū
    shú
    xián
    yǒu
    qiú
    wǎng
    fǎn
    xiàng
    chū
    mén
    xīn
    zhōng
    xián
    dào
    wén
    qiě
    xiǔ
    宿
    yán
    qīng
    ér
    xīn
    mào
    shū
    dào
    èr
    wáng
    biàn
    shé
    鹿
    wǎng
    jiàn
    wèi
    wéi
    láo
    dìng
    jiāo
    rán
    hòu
    huì
    shī
    jìn
    mǐn
    duì
    shè
    tóng
    chuān
    穿
    yáng
    yǒu
    jiù
    shǒu
    jīng
    què
    quán
    qiáng
    chóu
    fēi
    suǒ
    dāng
    jiāng
    gōng
    shǐ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1