周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《使臣李汝发写平园真求赞》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:写风|写人|

人皆炎热之畏,我爱夏日之长。

耳百尺之松风,挹双沼之荷香。

发固知其种种,容何事乎堂堂。

尚从游于留侯,免形似乎六郎。

拼音
shǐ 使 chén xiě píng yuán zhēn qiú zàn
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
rén jiē yán zhī wèi ài xià zhī zhǎng        ěr bǎi chǐ zhī sōng fēng shuāng zhǎo zhī xiāng        zhī zhǒng zhǒng róng shì táng táng        shàng cóng yóu liú hóu miǎn xíng liù láng       
使臣李汝发写平园真求赞注音
  • shǐ
    使
    chén
    xiě
    píng
    yuán
    zhēn
    qiú
    zàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • rén
    jiē
    yán
    zhī
    wèi
    ài
    xià
    zhī
    zhǎng
    ěr
    bǎi
    chǐ
    zhī
    sōng
    fēng
    shuāng
    zhǎo
    zhī
    xiāng
    zhī
    zhǒng
    zhǒng
    róng
    shì
    táng
    táng
    shàng
    cóng
    yóu
    liú
    hóu
    miǎn
    xíng
    liù
    láng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1