张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽早年随父宦江浙,因兵乱不得归。后与徐贲约定侨居吴兴,为安定书院山长,再徙于吴兴(今浙江省湖州市)。洪武初年入京,不得朱元璋喜好,洪武四年(1371)又至京师,因应对不称旨,放还。再征,授太常司丞。朱元璋曾亲述滁阳王事实,命张羽撰写庙碑。洪武十八年(1385)坐事流放岭南,未半道召还,投龙江而死,一说是被人绑起扔进长江淹死。张羽好著述,文辞精洁典...

张羽其它作品精选

zuopinjingxuan

《何楷读书堂》
分享数:9
朝代: 明朝 | 作者:张羽 | 类型:写风|写花|写山|写人|读书|写湖|莲花|惆怅|

整棹泛澄湖,春物畅我怀。

前登何山岭,短策穷萦回。

晋代有高人,结屋临涧隈。

至今读书地,石磴不生苔。

幽踪去已久,遗构安在哉。

山僧依胜迹,下结莲花台。

乱来各飘荡,龙象亦倾颓。

乃知兴坏理,道俗俱可哀。

清风动岩壑,松声四山来。

只疑斯人存,遗韵尚徘徊。

我欲招其魂,举目但蒿莱。

临觞聊一酹,惆怅愧高才。

拼音
kǎi shū táng
[ [ míng cháo ] ] zhāng
zhěng zhào fàn chéng chūn chàng huái 怀        qián dēng shān lǐng duǎn qióng yíng huí        jìn dài yǒu gāo rén jié lín jiàn wēi        zhì jīn shū shí dèng shēng tái        yōu zōng jiǔ gòu ān zài zāi        shān sēng shèng xià jié lián huā tái        luàn lái piāo dàng lóng xiàng qīng tuí        nǎi zhī xìng huài dào āi        qīng fēng dòng yán sōng shēng shān lái        zhī rén cún yùn shàng pái huái        zhāo hún dàn hāo lái        lín shāng liáo lèi chóu chàng kuì gāo cái       
何楷读书堂注音
  • kǎi
    shū
    táng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • zhěng
    zhào
    fàn
    chéng
    chūn
    chàng
    huái
    怀
    qián
    dēng
    shān
    lǐng
    duǎn
    qióng
    yíng
    huí
    jìn
    dài
    yǒu
    gāo
    rén
    jié
    lín
    jiàn
    wēi
    zhì
    jīn
    shū
    shí
    dèng
    shēng
    tái
    yōu
    zōng
    jiǔ
    gòu
    ān
    zài
    zāi
    shān
    sēng
    shèng
    xià
    jié
    lián
    huā
    tái
    luàn
    lái
    piāo
    dàng
    lóng
    xiàng
    qīng
    tuí
    nǎi
    zhī
    xìng
    huài
    dào
    āi
    qīng
    fēng
    dòng
    yán
    sōng
    shēng
    shān
    lái
    zhī
    rén
    cún
    yùn
    shàng
    pái
    huái
    zhāo
    hún
    dàn
    hāo
    lái
    lín
    shāng
    liáo
    lèi
    chóu
    chàng
    kuì
    gāo
    cái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1