shāng
伤
chūn
春
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
huá
华
yuè
岳
chū
初
rù
入
jīng
京
huá
华
jú
菊
jiàn
荐
xiāng
香
,
,
tú
途
zhōng
中
jīn
今
yǐ
已
guò
过
chūn
春
fāng
芳
。
。
shí
十
nián
年
què
却
zǒu
走
wàn
万
yú
余
lǐ
里
,
,
liǎng
两
bìn
鬓
jǐ
几
zhān
粘
yī
一
bàn
半
shuāng
霜
。
。
què
却
jiǔ
酒
bú
不
jìn
禁
chūn
春
àn
黯
dàn
淡
,
,
luò
落
huā
花
chóu
愁
shí
时
yuè
月
hūn
昏
huáng
黄
。
。
bú
不
kān
堪
yè
夜
bàn
半
guī
归
xīn
心
qiē
切
,
,
gèng
更
bèi
被
dù
杜
juān
鹃
tí
啼
duàn
断
cháng
肠
。
。