孟云卿,字升之,平昌(商河县西北)人。约生于725年(唐开元十三年)。天宝年间赴长安应试未第,30岁后始举进士。肃宗时为校书郎。存诗17首。其诗以朴实无华语言反映社会现实,为杜甫、元结所推重。孟云卿与杜甫友谊笃厚。758年(乾元元年)夏,杜甫出任华州司公参军,行前夜饮话别,并以诗相赠,即《酬孟云卿》。同年冬,他们在洛阳相遇,同到刘颢家中畅饮。杜甫又写了《冬末以事之东郊,城湖东遇孟云卿,复归刘颢宅宿,饮宴散因为醉歌》一诗,记叙此次邂逅相遇彼此喜悲交集的情景,表达了诗友间的诚挚感情。

孟云卿其它作品精选

zuopinjingxuan

《伤时二首(一作宋郊)》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:孟云卿 | 类型:写风|写人|写云|

徘回宋郊上,不睹平生亲。

独立正伤心,悲风来孟津。

大方载群物,先死有常伦。

虎豹不相食,哀哉人食人。

岂伊逢世运,天道亮云云。

太空流素月,三王何明明。

光耀侵白日,贤愚迷至精。

四时更变化,天道有亏盈。

常恐今夜没,须臾还复生。

拼音
shāng shí èr shǒu zuò sòng jiāo
[ [ táng cháo ] ] mèng yún qīng
pái huí sòng jiāo shàng píng shēng qīn        zhèng shāng xīn bēi fēng lái mèng jīn        fāng zǎi qún xiān yǒu cháng lún        bào xiàng shí āi zāi rén shí rén        féng shì yùn tiān dào liàng yún yún        tài kōng liú yuè sān wáng míng míng        guāng yào 耀 qīn bái xián zhì jīng        shí gèng biàn huà tiān dào yǒu kuī yíng        cháng kǒng jīn méi hái shēng       
伤时二首(一作宋郊)注音
  • shāng
    shí
    èr
    shǒu
    zuò
    sòng
    jiāo
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    yún
    qīng
  • pái
    huí
    sòng
    jiāo
    shàng
    píng
    shēng
    qīn
    zhèng
    shāng
    xīn
    bēi
    fēng
    lái
    mèng
    jīn
    fāng
    zǎi
    qún
    xiān
    yǒu
    cháng
    lún
    bào
    xiàng
    shí
    āi
    zāi
    rén
    shí
    rén
    féng
    shì
    yùn
    tiān
    dào
    liàng
    yún
    yún
    tài
    kōng
    liú
    yuè
    sān
    wáng
    míng
    míng
    guāng
    yào
    耀
    qīn
    bái
    xián
    zhì
    jīng
    shí
    gèng
    biàn
    huà
    tiān
    dào
    yǒu
    kuī
    yíng
    cháng
    kǒng
    jīn
    méi
    hái
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1