(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《伏奉佳句猥寄鄙夫辄写丹诚仰依高韵》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:写雪|写风|

独惭师长念遗簪,长感知心在寸心。

要路未离扶遣进,闲曹因病放教吟。

风鹏虽远丹霄势,月兔犹依绿桂阴。

从此期公惜高鉴,休将白雪换巴音。

拼音
fèng jiā wěi zhé xiě dān chéng yǎng gāo yùn
[ [ sòng cháo ] ] zhì
cán shī zhǎng niàn zān zhǎng gǎn zhī xīn zài cùn xīn        yào wèi qiǎn jìn xián cáo yīn bìng fàng jiāo yín        fēng péng suī yuǎn dān xiāo shì yuè yóu 绿 guì yīn        cóng gōng gāo jiàn xiū jiāng bái xuě huàn yīn       
伏奉佳句猥寄鄙夫辄写丹诚仰依高韵注音
  • fèng
    jiā
    wěi
    zhé
    xiě
    dān
    chéng
    yǎng
    gāo
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • cán
    shī
    zhǎng
    niàn
    zān
    zhǎng
    gǎn
    zhī
    xīn
    zài
    cùn
    xīn
    yào
    wèi
    qiǎn
    jìn
    xián
    cáo
    yīn
    bìng
    fàng
    jiāo
    yín
    fēng
    péng
    suī
    yuǎn
    dān
    xiāo
    shì
    yuè
    yóu
    绿
    guì
    yīn
    cóng
    gōng
    gāo
    jiàn
    xiū
    jiāng
    bái
    xuě
    huàn
    yīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1