(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《仆射相公心鹤算渐高鸿恩未答形於章句冠彼诗》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:写山|写马|

久病心情只自宽,茫茫世事有多般。

一窗青史真堪爱,满马红尘未必欢。

觅句静拈鸡拒笔,纳凉闲戴鹿胎冠。

唯惭报主无丝发,欲话归山启口难。

拼音
shè xiàng gōng xīn suàn jiàn gāo hóng 鸿 ēn wèi xíng zhāng guàn shī
[ [ sòng cháo ] ] zhì
jiǔ bìng xīn qíng zhī kuān máng máng shì shì yǒu duō bān        chuāng qīng shǐ zhēn kān ài mǎn hóng chén wèi huān        jìng niān liáng xián dài 鹿 tāi guàn        wéi cán bào zhǔ huà guī shān kǒu nán       
仆射相公心鹤算渐高鸿恩未答形於章句冠彼诗注音
  • shè
    xiàng
    gōng
    xīn
    suàn
    jiàn
    gāo
    hóng
    鸿
    ēn
    wèi
    xíng
    zhāng
    guàn
    shī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • jiǔ
    bìng
    xīn
    qíng
    zhī
    kuān
    máng
    máng
    shì
    shì
    yǒu
    duō
    bān
    chuāng
    qīng
    shǐ
    zhēn
    kān
    ài
    mǎn
    hóng
    chén
    wèi
    huān
    jìng
    niān
    liáng
    xián
    dài
    鹿
    tāi
    guàn
    wéi
    cán
    bào
    zhǔ
    huà
    guī
    shān
    kǒu
    nán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1