(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《仆射相公以望重位高识分知足因书台抱遽成雅》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:写花|

霜毛种种已难簪,圣代归田又未甘。

今日忝尘何啻足,昔年贫贱尽曾谙。

图书府里闲堪爱,骚雅门中乐自躭。

唯恨病来春枉过,花前辜负旧醺酣。

拼音
shè xiàng gōng wàng zhòng wèi gāo shí fèn zhī yīn shū tái bào chéng
[ [ sòng cháo ] ] zhì
shuāng máo zhǒng zhǒng nán zān shèng dài guī tián yòu wèi gān        jīn tiǎn chén chì nián pín jiàn jìn céng ān        shū xián kān ài sāo mén zhōng dān        wéi hèn bìng lái chūn wǎng guò huā qián jiù xūn hān       
仆射相公以望重位高识分知足因书台抱遽成雅注音
  • shè
    xiàng
    gōng
    wàng
    zhòng
    wèi
    gāo
    shí
    fèn
    zhī
    yīn
    shū
    tái
    bào
    chéng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • shuāng
    máo
    zhǒng
    zhǒng
    nán
    zān
    shèng
    dài
    guī
    tián
    yòu
    wèi
    gān
    jīn
    tiǎn
    chén
    chì
    nián
    pín
    jiàn
    jìn
    céng
    ān
    shū
    xián
    kān
    ài
    sāo
    mén
    zhōng
    dān
    wéi
    hèn
    bìng
    lái
    chūn
    wǎng
    guò
    huā
    qián
    jiù
    xūn
    hān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1