杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。

杨维桢其它作品精选

zuopinjingxuan

《五父》
分享数:3
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:

灵武储君奋潜邸,飞龙小儿乘势起。

大权世袭脱靴翁,从此门生视天子。

李五父,黄门郎,中书狡计死张后,西内禁兵移上皇。

李五父,唐之悖。

天阙不正市曹诛,半夜盗儿偷首骨。

呜呼,门生不忍丑,尸磔赐葬隆恩酬定策。

拼音
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
líng chǔ jun1 fèn qián fēi lóng xiǎo ér chéng shì        quán shì tuō xuē wēng cóng mén shēng shì tiān        huáng mén láng zhōng shū jiǎo zhāng hòu 西 nèi jìn bīng shàng huáng        táng zhī bèi        tiān què zhèng shì cáo zhū bàn dào ér tōu shǒu        mén shēng rěn chǒu shī zhé zàng lóng ēn chóu dìng       
五父注音
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • líng
    chǔ
    jun1
    fèn
    qián
    fēi
    lóng
    xiǎo
    ér
    chéng
    shì
    quán
    shì
    tuō
    xuē
    wēng
    cóng
    mén
    shēng
    shì
    tiān
    huáng
    mén
    láng
    zhōng
    shū
    jiǎo
    zhāng
    hòu
    西
    nèi
    jìn
    bīng
    shàng
    huáng
    táng
    zhī
    bèi
    tiān
    què
    zhèng
    shì
    cáo
    zhū
    bàn
    dào
    ér
    tōu
    shǒu
    mén
    shēng
    rěn
    chǒu
    shī
    zhé
    zàng
    lóng
    ēn
    chóu
    dìng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1