dú
读
táng
唐
shū
书
èr
二
shǒu
首
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
zhāng
张
lěi
耒
èr
二
zhāng
张
jiā
挟
bì
嬖
chǒng
宠
,
,
shēng
声
shì
势
gè
各
tāo
滔
tiān
天
。
。
shé
蛇
shǔ
鼠
yī
依
chéng
城
shè
社
,
,
zì
自
wèi
谓
zhōng
终
qiān
千
nián
年
。
。
tiān
天
dào
道
è
恶
mǎn
满
yíng
盈
,
,
wǔ
五
lóng
龙
hū
忽
téng
腾
qiān
骞
。
。
duàn
断
tóu
头
shuí
谁
jiù
救
rǔ
汝
,
,
jiā
猳
tún
豚
shī
尸
dào
道
biān
边
。
。
jī
击
gǒu
狗
bú
不
jī
击
shǒu
首
,
,
fǎn
反
shì
噬
lǐ
理
bì
必
rán
然
。
。
zhì
智
yǒng
勇
hū
忽
mí
迷
fāng
方
,
,
tuō
脱
xiá
匣
shòu
授
lóng
龙
quán
泉
。
。
qū
区
qū
区
xuē
薛
jì
季
chǎng
昶
,
,
xiān
先
shì
事
jǐn
仅
néng
能
yán
言
。
。
liú
留
huò
祸
qǐ
启
lín
临
zī
淄
,
,
bài
败
móu
谋
qǐ
岂
fēi
非
tiān
天
。
。