黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《答李康文》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写马|

才甫经年断来往,逢君车马慰秋思。

幽兰被迳闻风早,薄雾乘空见月迟。

每接雍容端自喜,交无早晚在相知。

深慙借问谈经地,敢屈康成入绛帏。

拼音
kāng wén
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
cái jīng nián duàn lái wǎng féng jun1 chē wèi qiū        yōu lán bèi jìng wén fēng zǎo báo chéng kōng jiàn yuè chí        měi jiē yōng róng duān jiāo zǎo wǎn zài xiàng zhī        shēn cán jiè wèn tán jīng gǎn kāng chéng jiàng wéi       
答李康文注音
  • kāng
    wén
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • cái
    jīng
    nián
    duàn
    lái
    wǎng
    féng
    jun1
    chē
    wèi
    qiū
    yōu
    lán
    bèi
    jìng
    wén
    fēng
    zǎo
    báo
    chéng
    kōng
    jiàn
    yuè
    chí
    měi
    jiē
    yōng
    róng
    duān
    jiāo
    zǎo
    wǎn
    zài
    xiàng
    zhī
    shēn
    cán
    jiè
    wèn
    tán
    jīng
    gǎn
    kāng
    chéng
    jiàng
    wéi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1