梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《答冲雅上人亦草书并诗》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写山|写雷|写草|写梅|

经月不出户,堂上多绿苔。

忽有方外客,衣披稻畦来。

来从青山下,手把纨素裁。

笔草数行字,瘦蛇起春雷。

渴墨未散雾,屈角麟欲开。

装为两大轴,置我并琼瑰。

懒瞠长须奴,挂壁不扫埃。

智永与怀素,其名久崔嵬。

师今继此学,入神在徘徊。

未料辄以我,便比和羹梅。

我心常苦酸,得姓何可能。

拼音
chōng shàng rén cǎo shū bìng shī
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
jīng yuè chū táng shàng duō 绿 tái        yǒu fāng wài dào lái        lái cóng qīng shān xià shǒu wán cái        cǎo shù háng shòu shé chūn léi        wèi sàn jiǎo lín kāi        zhuāng wéi liǎng zhóu zhì bìng qióng guī        lǎn chēng zhǎng guà sǎo āi        zhì yǒng huái 怀 míng jiǔ cuī wéi        shī jīn xué shén zài pái huái        wèi liào zhé biàn 便 gēng méi        xīn cháng suān xìng néng       
答冲雅上人亦草书并诗注音
  • chōng
    shàng
    rén
    cǎo
    shū
    bìng
    shī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • jīng
    yuè
    chū
    táng
    shàng
    duō
    绿
    tái
    yǒu
    fāng
    wài
    dào
    lái
    lái
    cóng
    qīng
    shān
    xià
    shǒu
    wán
    cái
    cǎo
    shù
    háng
    shòu
    shé
    chūn
    léi
    wèi
    sàn
    jiǎo
    lín
    kāi
    zhuāng
    wéi
    liǎng
    zhóu
    zhì
    bìng
    qióng
    guī
    lǎn
    chēng
    zhǎng
    guà
    sǎo
    āi
    zhì
    yǒng
    huái
    怀
    míng
    jiǔ
    cuī
    wéi
    shī
    jīn
    xué
    shén
    zài
    pái
    huái
    wèi
    liào
    zhé
    biàn
    便
    gēng
    méi
    xīn
    cháng
    suān
    xìng
    néng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1