皎然,唐代诗僧。生卒年不详。俗姓谢,字清昼,吴兴(浙江省湖州市)人。南朝谢灵运十世孙。活动于大历、贞元年间,有诗名。他的《诗式》为当时诗格一类作品中较有价值的一部。其诗清丽闲淡,多为赠答送别、山水游赏之作。
《白云上人精舍寻杼山禅师兼示崔子向何山道上》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:皎然 | 类型:写花|写山|写水|写人|怀人|望远|

望远涉寒水,怀人在幽境。

为高皎皎姿,及爱苍苍岭。

果见栖禅子,潺湲灌真顶。

积疑一念破,澄息万缘静。

世事花上尘,惠心空中境。

清闲诱我性,遂使肠虑屏。

许共林客游,欲从山王请。

木栖无名树,水汲忘机井。

持此一日高,未肯谢箕颍。

夕霁山态好,空月生俄顷。

识妙聆细泉,悟深涤清茗。

此心谁得失,笑向西林永。

拼音
bái yún shàng rén jīng shě xún zhù shān chán shī jiān shì cuī xiàng shān dào shàng
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
wàng yuǎn shè hán shuǐ huái 怀 rén zài yōu jìng        wéi gāo jiǎo jiǎo 姿 ài cāng cāng lǐng        guǒ jiàn chán chán yuán guàn zhēn dǐng        niàn chéng wàn yuán jìng        shì shì huā shàng chén huì xīn kōng zhōng jìng        qīng xián yòu xìng suí shǐ 使 cháng píng        gòng lín yóu cóng shān wáng qǐng        míng shù shuǐ wàng jǐng        chí gāo wèi kěn xiè yǐng        shān tài hǎo kōng yuè shēng é qǐng        shí miào líng quán shēn qīng míng        xīn shuí shī xiào xiàng 西 lín yǒng       
白云上人精舍寻杼山禅师兼示崔子向何山道上注音
  • bái
    yún
    shàng
    rén
    jīng
    shě
    xún
    zhù
    shān
    chán
    shī
    jiān
    shì
    cuī
    xiàng
    shān
    dào
    shàng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    jiǎo
    rán
  • wàng
    yuǎn
    shè
    hán
    shuǐ
    huái
    怀
    rén
    zài
    yōu
    jìng
    wéi
    gāo
    jiǎo
    jiǎo
    姿
    ài
    cāng
    cāng
    lǐng
    guǒ
    jiàn
    chán
    chán
    yuán
    guàn
    zhēn
    dǐng
    niàn
    chéng
    wàn
    yuán
    jìng
    shì
    shì
    huā
    shàng
    chén
    huì
    xīn
    kōng
    zhōng
    jìng
    qīng
    xián
    yòu
    xìng
    suí
    shǐ
    使
    cháng
    píng
    gòng
    lín
    yóu
    cóng
    shān
    wáng
    qǐng
    míng
    shù
    shuǐ
    wàng
    jǐng
    chí
    gāo
    wèi
    kěn
    xiè
    yǐng
    shān
    tài
    hǎo
    kōng
    yuè
    shēng
    é
    qǐng
    shí
    miào
    líng
    quán
    shēn
    qīng
    míng
    xīn
    shuí
    shī
    xiào
    xiàng
    西
    lín
    yǒng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1