黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵赏梅》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写人|

安知宋玉在邻墙,笑立春晴照粉光。

淡薄似能知我意,幽闲元不为人芳。

微风拂掠生春思,小雨廉纤洗暗妆。

只恐浓葩委泥土,谁令解合返魂香。

拼音
yùn shǎng méi
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
ān zhī sòng zài lín qiáng xiào chūn qíng zhào fěn guāng        dàn báo néng zhī yōu xián yuán wéi rén fāng        wēi fēng luě shēng chūn xiǎo lián xiān àn zhuāng        zhī kǒng nóng wěi shuí lìng jiě fǎn hún xiāng       
次韵赏梅注音
  • yùn
    shǎng
    méi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • ān
    zhī
    sòng
    zài
    lín
    qiáng
    xiào
    chūn
    qíng
    zhào
    fěn
    guāng
    dàn
    báo
    néng
    zhī
    yōu
    xián
    yuán
    wéi
    rén
    fāng
    wēi
    fēng
    luě
    shēng
    chūn
    xiǎo
    lián
    xiān
    àn
    zhuāng
    zhī
    kǒng
    nóng
    wěi
    shuí
    lìng
    jiě
    fǎn
    hún
    xiāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1