黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵谢外舅食驴肠》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写人|写鱼|

垂头畏庖丁,趋死尚能鸣。

说以雕俎乐,甘言果非诚。

生无千金辔,死得五鼎烹。

祸胎无肠胃,杀身和椒橙。

春风都门道,贯鱼百十并。

骑奴吹一吷,驵骏不敢争。

物材苟当用,何必渥洼生。

忽思麒麟楦,突兀使人惊。

拼音
yùn xiè wài jiù shí cháng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
chuí tóu wèi páo dīng shàng néng míng        shuō diāo gān yán guǒ fēi chéng        shēng qiān jīn pèi dǐng pēng        huò tāi cháng wèi shā shēn jiāo chéng        chūn fēng dōu mén dào guàn bǎi shí bìng        chuī jué zǎng jun4 gǎn zhēng        cái gǒu dāng yòng shēng        lín xuàn shǐ 使 rén jīng       
次韵谢外舅食驴肠注音
  • yùn
    xiè
    wài
    jiù
    shí
    cháng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • chuí
    tóu
    wèi
    páo
    dīng
    shàng
    néng
    míng
    shuō
    diāo
    gān
    yán
    guǒ
    fēi
    chéng
    shēng
    qiān
    jīn
    pèi
    dǐng
    pēng
    huò
    tāi
    cháng
    wèi
    shā
    shēn
    jiāo
    chéng
    chūn
    fēng
    dōu
    mén
    dào
    guàn
    bǎi
    shí
    bìng
    chuī
    jué
    zǎng
    jun4
    gǎn
    zhēng
    cái
    gǒu
    dāng
    yòng
    shēng
    lín
    xuàn
    shǐ
    使
    rén
    jīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1