黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵答和甫卢泉水三首·一》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写水|

舍後钟梵炉烟长,舍前帘影竹苍苍。

事亲暖席扇枕凉,中有一士鬓苍浪。

同心之心兰麝香,与游者谁似姓杨。

朝发枉渚夕辰阳,怀瑾握瑜秪自伤。

东有浊河西清漳,胡为搔头卢泉思茫茫。

清明在躬不在水,此曹狡狯可心死。

拼音
yùn quán shuǐ sān shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shě hòu zhōng fàn yān zhǎng shě qián lián yǐng zhú cāng cāng        shì qīn nuǎn shàn zhěn liáng zhōng yǒu shì bìn cāng làng        tóng xīn zhī xīn lán shè xiāng yóu zhě shuí xìng yáng        cháo wǎng zhǔ chén yáng huái 怀 jǐn zhī shāng        dōng yǒu zhuó 西 qīng zhāng wéi sāo tóu quán máng máng        qīng míng zài gōng zài shuǐ cáo jiǎo kuài xīn       
次韵答和甫卢泉水三首·一注音
  • yùn
    quán
    shuǐ
    sān
    shǒu
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shě
    hòu
    zhōng
    fàn
    yān
    zhǎng
    shě
    qián
    lián
    yǐng
    zhú
    cāng
    cāng
    shì
    qīn
    nuǎn
    shàn
    zhěn
    liáng
    zhōng
    yǒu
    shì
    bìn
    cāng
    làng
    tóng
    xīn
    zhī
    xīn
    lán
    shè
    xiāng
    yóu
    zhě
    shuí
    xìng
    yáng
    cháo
    wǎng
    zhǔ
    chén
    yáng
    huái
    怀
    jǐn
    zhī
    shāng
    dōng
    yǒu
    zhuó
    西
    qīng
    zhāng
    wéi
    sāo
    tóu
    quán
    máng
    máng
    qīng
    míng
    zài
    gōng
    zài
    shuǐ
    cáo
    jiǎo
    kuài
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1