黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵曾都曹喜雨》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写水|写人|写雷|写云|

水旱国代有,人神理本通。

偏雩祠小大,敢指蜺雌雄。

地厌焚惔极,天回顾盼中。

蛟龙起乖卧,星斗晦澄空。

云挟雷声走,江翻电脚红。

宠光归稼穑,滴沥在梧桐。

詖讼犹相及,时霖恐未丰。

洁斋蕲得岁,同病托诸公。

拼音
yùn céng dōu cáo
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shuǐ hàn guó dài yǒu rén shén běn tōng        piān xiǎo gǎn zhǐ xióng        yàn fén dàn tiān huí pàn zhōng        jiāo lóng guāi xīng dòu huì chéng kōng        yún jiā léi shēng zǒu jiāng fān diàn jiǎo hóng        chǒng guāng guī jià zài tóng        sòng yóu xiàng shí lín kǒng wèi fēng        jié zhāi suì tóng bìng tuō zhū gōng       
次韵曾都曹喜雨注音
  • yùn
    céng
    dōu
    cáo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shuǐ
    hàn
    guó
    dài
    yǒu
    rén
    shén
    běn
    tōng
    piān
    xiǎo
    gǎn
    zhǐ
    xióng
    yàn
    fén
    dàn
    tiān
    huí
    pàn
    zhōng
    jiāo
    lóng
    guāi
    xīng
    dòu
    huì
    chéng
    kōng
    yún
    jiā
    léi
    shēng
    zǒu
    jiāng
    fān
    diàn
    jiǎo
    hóng
    chǒng
    guāng
    guī
    jià
    zài
    tóng
    sòng
    yóu
    xiàng
    shí
    lín
    kǒng
    wèi
    fēng
    jié
    zhāi
    suì
    tóng
    bìng
    tuō
    zhū
    gōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1