黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵感春五首·三》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写马|写人|写茶|写草|

茶如鹰爪拳,汤作蟹眼煎。

时邀草玄客,晴明坐南轩。

笑谈非世故,独立万物先。

春风引车马,隐隐何阗阗。

高盖相摩戛,骑奴争道喧。

吾人抚荣观,燕处自超然。

城中百年木,有鹊巢其颠。

鳲鸠来相宅,日暮更谋迁。

拼音
yùn gǎn chūn shǒu · · sān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
chá yīng zhǎo quán tāng zuò xiè yǎn jiān        shí yāo cǎo xuán qíng míng zuò nán xuān        xiào tán fēi shì wàn xiān        chūn fēng yǐn chē yǐn yǐn tián tián        gāo gài xiàng jiá zhēng dào xuān        rén róng guān yàn chù chāo rán        chéng zhōng bǎi nián yǒu què cháo diān        shī jiū lái xiàng zhái gèng móu qiān       
次韵感春五首·三注音
  • yùn
    gǎn
    chūn
    shǒu
    ·
    ·
    sān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • chá
    yīng
    zhǎo
    quán
    tāng
    zuò
    xiè
    yǎn
    jiān
    shí
    yāo
    cǎo
    xuán
    qíng
    míng
    zuò
    nán
    xuān
    xiào
    tán
    fēi
    shì
    wàn
    xiān
    chūn
    fēng
    yǐn
    chē
    yǐn
    yǐn
    tián
    tián
    gāo
    gài
    xiàng
    jiá
    zhēng
    dào
    xuān
    rén
    róng
    guān
    yàn
    chù
    chāo
    rán
    chéng
    zhōng
    bǎi
    nián
    yǒu
    què
    cháo
    diān
    shī
    jiū
    lái
    xiàng
    zhái
    gèng
    móu
    qiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1