黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵张秘校喜雪三首·零》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雪|儿童|写人|读书|写梅|写酒|

巷深朋友稀来往,日晏儿童不扫除。

雪里正当梅腊尽,民饥可待麦秋无。

寒生短棹谁乘兴,光入疏棂我读书。

官冷无人供美酒,何时却得步兵厨。

拼音
yùn zhāng xiào xuě sān shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
xiàng shēn péng yǒu lái wǎng yàn ér tóng sǎo chú        xuě zhèng dāng méi jìn mín dài mài qiū        hán shēng duǎn zhào shuí chéng xìng guāng shū líng shū        guān lěng rén gòng měi jiǔ shí què bīng chú       
次韵张秘校喜雪三首·零注音
  • yùn
    zhāng
    xiào
    xuě
    sān
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • xiàng
    shēn
    péng
    yǒu
    lái
    wǎng
    yàn
    ér
    tóng
    sǎo
    chú
    xuě
    zhèng
    dāng
    méi
    jìn
    mín
    dài
    mài
    qiū
    hán
    shēng
    duǎn
    zhào
    shuí
    chéng
    xìng
    guāng
    shū
    líng
    shū
    guān
    lěng
    rén
    gòng
    měi
    jiǔ
    shí
    què
    bīng
    chú

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1