周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《次韵张安国二首·零》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:写风|写马|写人|

子房思赤松,冠挂带不束。

高风动缙绅,盛事争诵读。

向来进匪锐,今退那得速。

皇帝六载冬,熏燎郊再卜。

均厘际盖壤,赍予首耆宿。

煌煌旧使星,密映紫微北。

要令对青黎,聊复寓天禄。

人言骥虽老,万马未易逐。

方为帝者师,敢请罢辟谷。

鲁公从周公,荣哉佩联玉。

拼音
yùn zhāng ān guó èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
fáng chì sōng guàn guà dài shù        gāo fēng dòng jìn shēn shèng shì zhēng sòng        xiàng lái jìn fěi ruì jīn tuì 退        huáng liù zǎi dōng xūn liáo jiāo zài bo        jun1 gài rǎng shǒu xiǔ 宿        huáng huáng jiù shǐ 使 xīng yìng wēi běi        yào lìng duì qīng liáo tiān        rén yán suī lǎo wàn wèi zhú        fāng wéi zhě shī gǎn qǐng        gōng cóng zhōu gōng róng zāi pèi lián       
次韵张安国二首·零注音
  • yùn
    zhāng
    ān
    guó
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • fáng
    chì
    sōng
    guàn
    guà
    dài
    shù
    gāo
    fēng
    dòng
    jìn
    shēn
    shèng
    shì
    zhēng
    sòng
    xiàng
    lái
    jìn
    fěi
    ruì
    jīn
    tuì
    退
    huáng
    liù
    zǎi
    dōng
    xūn
    liáo
    jiāo
    zài
    bo
    jun1
    gài
    rǎng
    shǒu
    xiǔ
    宿
    huáng
    huáng
    jiù
    shǐ
    使
    xīng
    yìng
    wēi
    běi
    yào
    lìng
    duì
    qīng
    liáo
    tiān
    rén
    yán
    suī
    lǎo
    wàn
    wèi
    zhú
    fāng
    wéi
    zhě
    shī
    gǎn
    qǐng
    gōng
    cóng
    zhōu
    gōng
    róng
    zāi
    pèi
    lián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1