黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵师厚食蟹》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写人|

海馔糖蟹肥,江醪白蚁醇。

每恨腹未厌,夸说齿生津。

三岁在河外,霜脐常食新。

朝泥看郭索,暮鼎调酸辛。

趋跄虽入笑,风味极可人。

忆观淮南夜,火攻不及晨。

横行葭苇中,不自贵其身。

谁怜一网尽,大去河伯民。

鼎司费万钱,玉食罗常珍。

吾评扬州贡,此物真绝伦。

拼音
yùn shī hòu shí xiè
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
hǎi zhuàn táng xiè féi jiāng láo bái chún        měi hèn wèi yàn kuā shuō chǐ 齿 shēng jīn        sān suì zài wài shuāng cháng shí xīn        cháo kàn guō suǒ dǐng diào suān xīn        qiāng suī xiào fēng wèi rén        guān huái nán huǒ gōng chén        héng háng jiā wěi zhōng guì shēn        shuí lián wǎng jìn mín        dǐng fèi wàn qián shí luó cháng zhēn        píng yáng zhōu gòng zhēn jué lún       
次韵师厚食蟹注音
  • yùn
    shī
    hòu
    shí
    xiè
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • hǎi
    zhuàn
    táng
    xiè
    féi
    jiāng
    láo
    bái
    chún
    měi
    hèn
    wèi
    yàn
    kuā
    shuō
    chǐ
    齿
    shēng
    jīn
    sān
    suì
    zài
    wài
    shuāng
    cháng
    shí
    xīn
    cháo
    kàn
    guō
    suǒ
    dǐng
    diào
    suān
    xīn
    qiāng
    suī
    xiào
    fēng
    wèi
    rén
    guān
    huái
    nán
    huǒ
    gōng
    chén
    héng
    háng
    jiā
    wěi
    zhōng
    guì
    shēn
    shuí
    lián
    wǎng
    jìn
    mín
    dǐng
    fèi
    wàn
    qián
    shí
    luó
    cháng
    zhēn
    píng
    yáng
    zhōu
    gòng
    zhēn
    jué
    lún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1