苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《次韵子瞻广陵会三同舍各以其字为韵其一刘贡》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写水|写人|人生|嘲讽|

贡甫少多才,交游一何众。

谈词坐倾倒,玉尘日挥弄。

逡巡不为虐,巧捷有微中。

群情忌超迈,微过出嘲讽。

南迁时已久,未见肯力贡。

舌在终自奇,髀满安足痛。

人生百年内,仅比一朝梦。

駸駸就消涸,斗水倾漏瓮。

江淮未可嫌,迟晚聊自送。

试观终日闲,何似两耳哄。

拼音
yùn zhān guǎng 广 líng huì sān tóng shě wéi yùn liú gòng
[ [ sòng cháo ] ] zhé
gòng shǎo duō cái jiāo yóu zhòng        tán zuò qīng dǎo chén huī nòng        qūn xún wéi nuè qiǎo jié yǒu wēi zhōng        qún qíng chāo mài wēi guò chū cháo fěng        nán qiān shí jiǔ wèi jiàn kěn gòng        shé zài zhōng mǎn ān tòng        rén shēng bǎi nián nèi jǐn cháo mèng        qīn qīn jiù xiāo dòu shuǐ qīng lòu wèng        jiāng huái wèi xián chí wǎn liáo sòng        shì guān zhōng xián liǎng ěr hǒng       
次韵子瞻广陵会三同舍各以其字为韵其一刘贡注音
  • yùn
    zhān
    guǎng
    广
    líng
    huì
    sān
    tóng
    shě
    wéi
    yùn
    liú
    gòng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • gòng
    shǎo
    duō
    cái
    jiāo
    yóu
    zhòng
    tán
    zuò
    qīng
    dǎo
    chén
    huī
    nòng
    qūn
    xún
    wéi
    nuè
    qiǎo
    jié
    yǒu
    wēi
    zhōng
    qún
    qíng
    chāo
    mài
    wēi
    guò
    chū
    cháo
    fěng
    nán
    qiān
    shí
    jiǔ
    wèi
    jiàn
    kěn
    gòng
    shé
    zài
    zhōng
    mǎn
    ān
    tòng
    rén
    shēng
    bǎi
    nián
    nèi
    jǐn
    cháo
    mèng
    qīn
    qīn
    jiù
    xiāo
    dòu
    shuǐ
    qīng
    lòu
    wèng
    jiāng
    huái
    wèi
    xián
    chí
    wǎn
    liáo
    sòng
    shì
    guān
    zhōng
    xián
    liǎng
    ěr
    hǒng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1