黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵奉答文少激推官纪赠二首·零》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:

诗来清吹拂衣巾,句法词锋觉有神。

今日相看青眼旧,他年肯作白头新。

文如雾豹容窥管,气似灵犀可辟尘。

慙愧相期在台省,无心枯木岂能春。

拼音
yùn fèng wén shǎo tuī guān zèng èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shī lái qīng chuī jīn fēng jiào yǒu shén        jīn xiàng kàn qīng yǎn jiù nián kěn zuò bái tóu xīn        wén bào róng kuī guǎn líng chén        cán kuì xiàng zài tái shěng xīn néng chūn       
次韵奉答文少激推官纪赠二首·零注音
  • yùn
    fèng
    wén
    shǎo
    tuī
    guān
    zèng
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shī
    lái
    qīng
    chuī
    jīn
    fēng
    jiào
    yǒu
    shén
    jīn
    xiàng
    kàn
    qīng
    yǎn
    jiù
    nián
    kěn
    zuò
    bái
    tóu
    xīn
    wén
    bào
    róng
    kuī
    guǎn
    líng
    chén
    cán
    kuì
    xiàng
    zài
    tái
    shěng
    xīn
    néng
    chūn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1