黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵外舅喜王正仲三丈奉诏祷南岳回至襄阳舍·一》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写花|

能来问疾好音传,蹇步昏花当日痊。

烹鲤得书增目力,呼儿扶立候门前。

游谈取重慙犀首,居物多赢昧计然。

惟有交亲等金石,白头忘义复忘年。

拼音
yùn wài jiù wáng zhèng zhòng sān zhàng fèng zhào dǎo nán yuè huí zhì xiāng yáng shě · ·
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
néng lái wèn hǎo yīn chuán jiǎn hūn huā dāng quán        pēng shū zēng ér hòu mén qián        yóu tán zhòng cán shǒu duō yíng mèi rán        wéi yǒu jiāo qīn děng jīn shí bái tóu wàng wàng nián       
次韵外舅喜王正仲三丈奉诏祷南岳回至襄阳舍·一注音
  • yùn
    wài
    jiù
    wáng
    zhèng
    zhòng
    sān
    zhàng
    fèng
    zhào
    dǎo
    nán
    yuè
    huí
    zhì
    xiāng
    yáng
    shě
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • néng
    lái
    wèn
    hǎo
    yīn
    chuán
    jiǎn
    hūn
    huā
    dāng
    quán
    pēng
    shū
    zēng
    ér
    hòu
    mén
    qián
    yóu
    tán
    zhòng
    cán
    shǒu
    duō
    yíng
    mèi
    rán
    wéi
    yǒu
    jiāo
    qīn
    děng
    jīn
    shí
    bái
    tóu
    wàng
    wàng
    nián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1