刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...

刘基其它作品精选

zuopinjingxuan

《次韵和石末公春晴诗》
分享数:3
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写马|写人|

幽禽啧啧语朝阳,细绿骎骎入女桑。

天上深宫调玉烛,人间和气应勾芒。

赤眉青犊终何在,白马黄巾莫漫狂。

将帅如林须发踪,太平功业望萧张。

拼音
yùn shí gōng chūn qíng shī
[ [ míng cháo ] ] liú
yōu qín cháo yáng 绿 qīn qīn sāng        tiān shàng shēn gōng diào zhú rén jiān yīng gōu máng        chì méi qīng zhōng zài bái huáng jīn màn kuáng        jiāng shuài lín zōng tài píng gōng wàng xiāo zhāng       
次韵和石末公春晴诗注音
  • yùn
    shí
    gōng
    chūn
    qíng
    shī
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • yōu
    qín
    cháo
    yáng
    绿
    qīn
    qīn
    sāng
    tiān
    shàng
    shēn
    gōng
    diào
    zhú
    rén
    jiān
    yīng
    gōu
    máng
    chì
    méi
    qīng
    zhōng
    zài
    bái
    huáng
    jīn
    màn
    kuáng
    jiāng
    shuài
    lín
    zōng
    tài
    píng
    gōng
    wàng
    xiāo
    zhāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1