黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵和台源诸篇九首之群玉峰》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写人|写云|

洞天名籍知第几,洞口诸峰苍翠堆。

雕虎啸风斤斧去,飞廉吹雨晓烟回。

日晴圭角升云气,月冷明珠割蚌胎。

种玉田中饱春笋,仙人忆得早归来。

拼音
yùn tái yuán zhū piān jiǔ shǒu zhī qún fēng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
dòng tiān míng zhī dòng kǒu zhū fēng cāng cuì duī        diāo xiào fēng jīn fēi lián chuī xiǎo yān huí        qíng guī jiǎo shēng yún yuè lěng míng zhū bàng tāi        zhǒng tián zhōng bǎo chūn sǔn xiān rén zǎo guī lái       
次韵和台源诸篇九首之群玉峰注音
  • yùn
    tái
    yuán
    zhū
    piān
    jiǔ
    shǒu
    zhī
    qún
    fēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • dòng
    tiān
    míng
    zhī
    dòng
    kǒu
    zhū
    fēng
    cāng
    cuì
    duī
    diāo
    xiào
    fēng
    jīn
    fēi
    lián
    chuī
    xiǎo
    yān
    huí
    qíng
    guī
    jiǎo
    shēng
    yún
    yuè
    lěng
    míng
    zhū
    bàng
    tāi
    zhǒng
    tián
    zhōng
    bǎo
    chūn
    sǔn
    xiān
    rén
    zǎo
    guī
    lái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1