黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵公定世弼登北都东楼四首·零》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:战士|

真皇多庙胜,仁祖用功深。

卜宅迁九鼎,破胡藏万金。

百年休战士,当日纵前禽。

欲断匈奴臂,不如留此心。

拼音
yùn gōng dìng shì dēng běi dōu dōng lóu shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
zhēn huáng duō miào shèng rén yòng gōng shēn        bo zhái qiān jiǔ dǐng cáng wàn jīn        bǎi nián xiū zhàn shì dāng zòng qián qín        duàn xiōng liú xīn       
次韵公定世弼登北都东楼四首·零注音
  • yùn
    gōng
    dìng
    shì
    dēng
    běi
    dōu
    dōng
    lóu
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • zhēn
    huáng
    duō
    miào
    shèng
    rén
    yòng
    gōng
    shēn
    bo
    zhái
    qiān
    jiǔ
    dǐng
    cáng
    wàn
    jīn
    bǎi
    nián
    xiū
    zhàn
    shì
    dāng
    zòng
    qián
    qín
    duàn
    xiōng
    liú
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1