黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵元实病目》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写人|读书|写鱼|

道人尝恨未灰心,儒士苦爱读书眼。

要须玄览照镜空,莫作白鱼钻蠹简。

阅人朦胧似有味,看字昏涩尤宜懒。

范侯年少百夫雄,言行一一无可柬。

看君眸子当了然,乃称胸次常坦坦。

如何有物食明月,泪睫陨珠衣袖满。

金篦刮膜会有时,汤熨取快术诚短。

君不见岳头懒瓒一生禅,鼻涕垂颐渠不管。

拼音
yùn yuán shí bìng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
dào rén cháng hèn wèi huī xīn shì ài shū yǎn        yào xuán lǎn zhào jìng kōng zuò bái zuàn jiǎn        yuè rén méng lóng yǒu wèi kàn hūn yóu lǎn        fàn hóu nián shǎo bǎi xióng yán háng jiǎn        kàn jun1 móu dāng le rán nǎi chēng xiōng cháng tǎn tǎn        yǒu shí míng yuè lèi jié yǔn zhū xiù mǎn        jīn guā huì yǒu shí tāng yùn kuài shù chéng duǎn        jun1 jiàn yuè tóu lǎn zàn shēng chán chuí guǎn       
次韵元实病目注音
  • yùn
    yuán
    shí
    bìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • dào
    rén
    cháng
    hèn
    wèi
    huī
    xīn
    shì
    ài
    shū
    yǎn
    yào
    xuán
    lǎn
    zhào
    jìng
    kōng
    zuò
    bái
    zuàn
    jiǎn
    yuè
    rén
    méng
    lóng
    yǒu
    wèi
    kàn
    hūn
    yóu
    lǎn
    fàn
    hóu
    nián
    shǎo
    bǎi
    xióng
    yán
    háng
    jiǎn
    kàn
    jun1
    móu
    dāng
    le
    rán
    nǎi
    chēng
    xiōng
    cháng
    tǎn
    tǎn
    yǒu
    shí
    míng
    yuè
    lèi
    jié
    yǔn
    zhū
    xiù
    mǎn
    jīn
    guā
    huì
    yǒu
    shí
    tāng
    yùn
    kuài
    shù
    chéng
    duǎn
    jun1
    jiàn
    yuè
    tóu
    lǎn
    zàn
    shēng
    chán
    chuí
    guǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1