dù
杜
juān
鹃
huā
花
dé
得
hóng
红
zì
字
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
zhēn
真
shān
山
mín
民
chóu
愁
suǒ
锁
sè
色
yún
云
wǎng
往
shì
事
kōng
空
,
,
zhī
只
jiāng
将
yí
遗
hèn
恨
jì
寄
fāng
芳
cóng
丛
。
。
guī
归
xīn
心
qiān
千
gǔ
古
zhōng
终
nán
难
bái
白
,
,
tí
啼
xuè
血
wàn
万
shān
山
duō
多
shì
是
hóng
红
。
。
zhī
枝
dài
带
cuì
翠
yān
烟
shēn
深
yè
夜
yuè
月
,
,
hún
魂
fēi
飞
jǐn
锦
shuǐ
水
jiù
旧
dōng
东
fēng
风
。
。
zhì
至
jīn
今
rǎn
染
chū
出
huái
怀
xiāng
乡
hèn
恨
,
,
zhǎng
长
guà
挂
zhǎng
长
rén
人
wàng
望
yǎn
眼
zhōng
中
。
。