王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

王恭其它作品精选

zuopinjingxuan

《寒夜宿张藻宅偶赋》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:王恭 | 类型:写花|写水|写人|写草|写云|

旅人眠不安,抱剑夜中弹。

月映花林白,霜凄画壁寒。

澹云孤梦远,流水半生残。

想是平原馆,萋萋草正繁。

拼音
hán xiǔ 宿 zhāng zǎo zhái ǒu
[ [ míng cháo ] ] wáng gōng
rén mián ān bào jiàn zhōng dàn        yuè yìng huā lín bái shuāng huà hán        dàn yún mèng yuǎn liú shuǐ bàn shēng cán        xiǎng shì píng yuán guǎn cǎo zhèng fán       
寒夜宿张藻宅偶赋注音
  • hán
    xiǔ
    宿
    zhāng
    zǎo
    zhái
    ǒu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    gōng
  • rén
    mián
    ān
    bào
    jiàn
    zhōng
    dàn
    yuè
    yìng
    huā
    lín
    bái
    shuāng
    huà
    hán
    dàn
    yún
    mèng
    yuǎn
    liú
    shuǐ
    bàn
    shēng
    cán
    xiǎng
    shì
    píng
    yuán
    guǎn
    cǎo
    zhèng
    fán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1