黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《定风波 次高左藏使君韵》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写马|写人|写鬼|

万里黔中一漏天。

屋居终日似乘船。

及至重阳天也霁。

催醉。

鬼门关外蜀江前。

莫笑老翁犹气岸。

君看。

几人黄菊上华颠。

戏马台南追两谢。

驰射。

风流犹拍古人肩。

拼音
dìng fēng gāo zuǒ cáng shǐ 使 jun1 yùn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
wàn qián zhōng lòu tiān        zhōng chéng chuán        zhì zhòng yáng tiān        cuī zuì        guǐ mén guān wài shǔ jiāng qián        xiào lǎo wēng yóu àn        jun1 kàn        rén huáng shàng huá diān        tái nán zhuī liǎng xiè        chí shè        fēng liú yóu pāi rén jiān       
定风波 次高左藏使君韵注音
  • dìng
    fēng
     
    gāo
    zuǒ
    cáng
    shǐ
    使
    jun1
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • wàn
    qián
    zhōng
    lòu
    tiān
    zhōng
    chéng
    chuán
    zhì
    zhòng
    yáng
    tiān
    cuī
    zuì
    guǐ
    mén
    guān
    wài
    shǔ
    jiāng
    qián
    xiào
    lǎo
    wēng
    yóu
    àn
    jun1
    kàn
    rén
    huáng
    shàng
    huá
    diān
    tái
    nán
    zhuī
    liǎng
    xiè
    chí
    shè
    fēng
    liú
    yóu
    pāi
    rén
    jiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1