苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《奉使契丹二十八首其十四木叶山》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写山|写鸟|沙漠|民生|

奚田可耕凿,辽土直沙漠。

蓬棘不复生,条干何由作。

兹山亦沙阜,短短见丛薄。

冰霜叶堕尽,鸟兽绝无托。

乾坤信广大,一气均美恶。

胡为独穷陋,意似鄙夷落。

民生亦复尔,垢污不知怍。

君看齐鲁间,桑柘皆沃若。

麦秋载万箱,蚕老簇千箔。

余粱及狗彘,衣被遍城郭。

天工本何心,地力不能博。

遂令尧舜仁,独不施礼乐。

拼音
fèng shǐ 使 dān èr shí shǒu shí shān
[ [ sòng cháo ] ] zhé
tián gēng záo liáo zhí shā        péng shēng tiáo gàn yóu zuò        shān shā duǎn duǎn jiàn cóng báo        bīng shuāng duò jìn niǎo shòu jué tuō        qián kūn xìn guǎng 广 jun1 měi è        wéi qióng lòu luò        mín shēng ěr gòu zhī zuò        jun1 kàn jiān sāng zhè jiē ruò        mài qiū zǎi wàn xiāng cán lǎo qiān        liáng gǒu zhì bèi biàn chéng guō        tiān gōng běn xīn néng        suí lìng yáo shùn rén shī       
奉使契丹二十八首其十四木叶山注音
  • fèng
    shǐ
    使
    dān
    èr
    shí
    shǒu
    shí
    shān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • tián
    gēng
    záo
    liáo
    zhí
    shā
    péng
    shēng
    tiáo
    gàn
    yóu
    zuò
    shān
    shā
    duǎn
    duǎn
    jiàn
    cóng
    báo
    bīng
    shuāng
    duò
    jìn
    niǎo
    shòu
    jué
    tuō
    qián
    kūn
    xìn
    guǎng
    广
    jun1
    měi
    è
    wéi
    qióng
    lòu
    luò
    mín
    shēng
    ěr
    gòu
    zhī
    zuò
    jun1
    kàn
    jiān
    sāng
    zhè
    jiē
    ruò
    mài
    qiū
    zǎi
    wàn
    xiāng
    cán
    lǎo
    qiān
    liáng
    gǒu
    zhì
    bèi
    biàn
    chéng
    guō
    tiān
    gōng
    běn
    xīn
    néng
    suí
    lìng
    yáo
    shùn
    rén
    shī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1