苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《复病三首》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写雪|写山|写人|

病作日短至,病消秋气初。

山深足氛瘴,俗俭少肴蔬。

药乱曾何补,心安当自除。

朝廷闵流落,已是脱迁居。

寒作埋冰雪,热攻投火汤。

今生那有此,宿业未应亡。

委顺一无损,力争徒自伤。

颓然付一榻,是处得清凉。

一病五十日,复尔当解官。

不才归亦乐,无食去犹难。

黾勉人应笑,低徊意已兰。

旧师摩诘老,把卷静中看。

拼音
bìng sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
bìng zuò duǎn zhì bìng xiāo qiū chū        shān shēn fēn zhàng jiǎn shǎo yáo shū        yào luàn céng xīn ān dāng chú        cháo tíng mǐn liú luò shì tuō qiān        hán zuò mái bīng xuě gōng tóu huǒ tāng        jīn shēng yǒu xiǔ 宿 wèi yīng wáng        wěi shùn sǔn zhēng shāng        tuí rán shì chù qīng liáng        bìng shí ěr dāng jiě guān        cái guī shí yóu nán        miǎn miǎn rén yīng xiào huái lán        jiù shī jié lǎo juàn jìng zhōng kàn       
复病三首注音
  • bìng
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • bìng
    zuò
    duǎn
    zhì
    bìng
    xiāo
    qiū
    chū
    shān
    shēn
    fēn
    zhàng
    jiǎn
    shǎo
    yáo
    shū
    yào
    luàn
    céng
    xīn
    ān
    dāng
    chú
    cháo
    tíng
    mǐn
    liú
    luò
    shì
    tuō
    qiān
    hán
    zuò
    mái
    bīng
    xuě
    gōng
    tóu
    huǒ
    tāng
    jīn
    shēng
    yǒu
    xiǔ
    宿
    wèi
    yīng
    wáng
    wěi
    shùn
    sǔn
    zhēng
    shāng
    tuí
    rán
    shì
    chù
    qīng
    liáng
    bìng
    shí
    ěr
    dāng
    jiě
    guān
    cái
    guī
    shí
    yóu
    nán
    miǎn
    miǎn
    rén
    yīng
    xiào
    huái
    lán
    jiù
    shī
    jié
    lǎo
    juàn
    jìng
    zhōng
    kàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1