陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。
《和黄充小雪》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:陈师道 | 类型:

度腊侵春亦未迟,纷纷款款意犹微。

沾衣带润元无见,著物还消不待曦。

剩欲打窗连夜听,未须迷雁断行飞。

老年才尽无新语,只欲烦君急手挥。

拼音
huáng chōng xiǎo xuě
[ [ sòng cháo ] ] chén shī dào
qīn chūn wèi chí fēn fēn kuǎn kuǎn yóu wēi        zhān dài rùn yuán jiàn zhe hái xiāo dài        shèng chuāng lián tīng wèi yàn duàn háng fēi        lǎo nián cái jìn xīn zhī fán jun1 shǒu huī       
和黄充小雪注音
  • huáng
    chōng
    xiǎo
    xuě
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    shī
    dào
  • qīn
    chūn
    wèi
    chí
    fēn
    fēn
    kuǎn
    kuǎn
    yóu
    wēi
    zhān
    dài
    rùn
    yuán
    jiàn
    zhe
    hái
    xiāo
    dài
    shèng
    chuāng
    lián
    tīng
    wèi
    yàn
    duàn
    háng
    fēi
    lǎo
    nián
    cái
    jìn
    xīn
    zhī
    fán
    jun1
    shǒu
    huī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1