黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《和高仲本喜相见》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写雪|写马|写人|

雨氏南浦曾相对,雪满荆州喜再逢。

有子才如不羁马,知君心是後凋松。

闲寻书册应多味,老傍人门似更慵。

何日晴轩观笔砚,一樽相属要从容。

拼音
gāo zhòng běn xiàng jiàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shì nán céng xiàng duì xuě mǎn jīng zhōu zài féng        yǒu cái zhī jun1 xīn shì hòu diāo sōng        xián xún shū yīng duō wèi lǎo bàng rén mén gèng yōng        qíng xuān guān yàn zūn xiàng shǔ yào cóng róng       
和高仲本喜相见注音
  • gāo
    zhòng
    běn
    xiàng
    jiàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shì
    nán
    céng
    xiàng
    duì
    xuě
    mǎn
    jīng
    zhōu
    zài
    féng
    yǒu
    cái
    zhī
    jun1
    xīn
    shì
    hòu
    diāo
    sōng
    xián
    xún
    shū
    yīng
    duō
    wèi
    lǎo
    bàng
    rén
    mén
    gèng
    yōng
    qíng
    xuān
    guān
    yàn
    zūn
    xiàng
    shǔ
    yào
    cóng
    róng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1