韩维(1017年~1098年),字持国,开封雍丘(今河南杞县)人。韩亿子,与韩绛、韩缜等为兄弟。以父荫为官,父死后闭门不仕。仁宗时由欧阳修荐知太常礼院,不久出通判泾州。为淮阳郡王府记室参军。英宗即位,召为同修起居注,进知制诰、知通进银台司。神宗熙宁二年(1069年)迁翰林学士、知开封府。因与王安石议论不合,出知襄州,改许州,历河阳,复知许州。哲宗即位,召为门下侍郎,一年馀出知邓州,改汝州,以太子少傅致仕。绍圣二年(1095年)定为元祐党人,再次贬谪。元符元年卒,年八十二。有集三十卷,因曾封南阳郡公,定名为《南阳集》(《直斋书录解题》卷一七)。《宋史》卷三一五有传。
《和王昭君》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:韩维 | 类型:写雪|写马|写人|

汉宫姝丽地,华观连珍台。

娥眉三千人,皆自良家来。

昭君乃独出,负色羞自媒。

一为丹青误,白雪成缁埃。

结欢万里外,不得少徘徊。

车马怅不前,观者为悲摧。

空令琵琶曲,千载传余哀。

物生美恶混,天意未易回。

兰茝苟不珍,且愿生蒿莱。

拼音
wáng zhāo jun1
[ [ sòng cháo ] ] hán wéi
hàn gōng shū huá guān lián zhēn tái        é méi sān qiān rén jiē liáng jiā lái        zhāo jun1 nǎi chū xiū méi        wéi dān qīng bái xuě chéng āi        jié huān wàn wài shǎo pái huái        chē chàng qián guān zhě wéi bēi cuī        kōng lìng qiān zǎi chuán āi        shēng měi è hún tiān wèi huí        lán zhǐ gǒu zhēn qiě yuàn shēng hāo lái       
和王昭君注音
  • wáng
    zhāo
    jun1
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    hán
    wéi
  • hàn
    gōng
    shū
    huá
    guān
    lián
    zhēn
    tái
    é
    méi
    sān
    qiān
    rén
    jiē
    liáng
    jiā
    lái
    zhāo
    jun1
    nǎi
    chū
    xiū
    méi
    wéi
    dān
    qīng
    bái
    xuě
    chéng
    āi
    jié
    huān
    wàn
    wài
    shǎo
    pái
    huái
    chē
    chàng
    qián
    guān
    zhě
    wéi
    bēi
    cuī
    kōng
    lìng
    qiān
    zǎi
    chuán
    āi
    shēng
    měi
    è
    hún
    tiān
    wèi
    huí
    lán
    zhǐ
    gǒu
    zhēn
    qiě
    yuàn
    shēng
    hāo
    lái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1