梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《和杨子聪会薰尉家》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写人|人生|

薰生方好雅,兹日为扫扉。

森尔延嘉宾,欢然去尘机。

有客振双袂,敢言阳春晖。

聊停玉麈尾,为歌金缕衣。

古辞何稠叠,无乃惜芳菲。

三闾不餔糟,二子自采薇。

虽留千载清,未免当时饥。

吾爱曹公诗,古来不敢非。

人生若朝露,舍醉当何归。

四座惊此语,未厌翠觞飞。

胡能後天地,何可恃轻肥,沈酣且长咏,白首空歔郗。

拼音
yáng cōng huì xūn wèi jiā
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
xūn shēng fāng hǎo wéi sǎo fēi        sēn ěr yán jiā bīn huān rán chén        yǒu zhèn shuāng mèi gǎn yán yáng chūn huī        liáo tíng zhǔ wěi wéi jīn        chóu dié nǎi fāng fēi        sān zāo èr cǎi wēi        suī liú qiān zǎi qīng wèi miǎn dāng shí        ài cáo gōng shī lái gǎn fēi        rén shēng ruò cháo shě zuì dāng guī        zuò jīng wèi yàn cuì shāng fēi        néng hòu tiān shì qīng féi shěn hān qiě zhǎng yǒng bái shǒu kōng       
和杨子聪会薰尉家注音
  • yáng
    cōng
    huì
    xūn
    wèi
    jiā
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • xūn
    shēng
    fāng
    hǎo
    wéi
    sǎo
    fēi
    sēn
    ěr
    yán
    jiā
    bīn
    huān
    rán
    chén
    yǒu
    zhèn
    shuāng
    mèi
    gǎn
    yán
    yáng
    chūn
    huī
    liáo
    tíng
    zhǔ
    wěi
    wéi
    jīn
    chóu
    dié
    nǎi
    fāng
    fēi
    sān
    zāo
    èr
    cǎi
    wēi
    suī
    liú
    qiān
    zǎi
    qīng
    wèi
    miǎn
    dāng
    shí
    ài
    cáo
    gōng
    shī
    lái
    gǎn
    fēi
    rén
    shēng
    ruò
    cháo
    shě
    zuì
    dāng
    guī
    zuò
    jīng
    wèi
    yàn
    cuì
    shāng
    fēi
    néng
    hòu
    tiān
    shì
    qīng
    féi
    shěn
    hān
    qiě
    zhǎng
    yǒng
    bái
    shǒu
    kōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1