黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《和斌老悟道颂》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写人|

终日忙忙本圆觉,只为魔强令法弱。

不疑更问决疑龟,无病还求除病药。

昔人梦中见捕逐,两手无绳元自缚。

黄鹂临梦啼一声,白日当窗始知错。

拼音
bīn lǎo dào sòng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
zhōng máng máng běn yuán jiào zhī wéi qiáng lìng ruò        gèng wèn jué guī bìng hái qiú chú bìng yào        rén mèng zhōng jiàn zhú liǎng shǒu shéng yuán        huáng lín mèng shēng bái dāng chuāng shǐ zhī cuò       
和斌老悟道颂注音
  • bīn
    lǎo
    dào
    sòng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • zhōng
    máng
    máng
    běn
    yuán
    jiào
    zhī
    wéi
    qiáng
    lìng
    ruò
    gèng
    wèn
    jué
    guī
    bìng
    hái
    qiú
    chú
    bìng
    yào
    rén
    mèng
    zhōng
    jiàn
    zhú
    liǎng
    shǒu
    shéng
    yuán
    huáng
    lín
    mèng
    shēng
    bái
    dāng
    chuāng
    shǐ
    zhī
    cuò

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1