韩维(1017年~1098年),字持国,开封雍丘(今河南杞县)人。韩亿子,与韩绛、韩缜等为兄弟。以父荫为官,父死后闭门不仕。仁宗时由欧阳修荐知太常礼院,不久出通判泾州。为淮阳郡王府记室参军。英宗即位,召为同修起居注,进知制诰、知通进银台司。神宗熙宁二年(1069年)迁翰林学士、知开封府。因与王安石议论不合,出知襄州,改许州,历河阳,复知许州。哲宗即位,召为门下侍郎,一年馀出知邓州,改汝州,以太子少傅致仕。绍圣二年(1095年)定为元祐党人,再次贬谪。元符元年卒,年八十二。有集三十卷,因曾封南阳郡公,定名为《南阳集》(《直斋书录解题》卷一七)。《宋史》卷三一五有传。
《和圣俞闻景纯吹笛妓病愈》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:韩维 | 类型:写风|写人|人生|写云|

刁侯好事闻当年,至今风韵独依然。

归来不作留滞叹,能出窈窕夸樽前。

前时宾客会清夜,横笛裂玉吹孤园。

新声妙逐柔指变,余响欻与高云连。

悲风萧瑟四座耸,清笑自足遗拘挛。

近闻有疾勿药喜,主人欲饮期数贤。

气羸曲节宜少缓,体软舞态当益妍。

人生行乐不可后,幸及华月秋娟娟。

拼音
shèng wén jǐng chún chuī bìng
[ [ sòng cháo ] ] hán wéi
diāo hóu hǎo shì wén dāng nián zhì jīn fēng yùn rán        guī lái zuò liú zhì tàn néng chū yǎo tiǎo kuā zūn qián        qián shí bīn huì qīng héng liè chuī yuán        xīn shēng miào zhú róu zhǐ biàn xiǎng gāo yún lián        bēi fēng xiāo zuò sǒng qīng xiào luán        jìn wén yǒu yào zhǔ rén yǐn shù xián        léi jiē shǎo huǎn ruǎn tài dāng yán        rén shēng háng hòu xìng huá yuè qiū juān juān       
和圣俞闻景纯吹笛妓病愈注音
  • shèng
    wén
    jǐng
    chún
    chuī
    bìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    hán
    wéi
  • diāo
    hóu
    hǎo
    shì
    wén
    dāng
    nián
    zhì
    jīn
    fēng
    yùn
    rán
    guī
    lái
    zuò
    liú
    zhì
    tàn
    néng
    chū
    yǎo
    tiǎo
    kuā
    zūn
    qián
    qián
    shí
    bīn
    huì
    qīng
    héng
    liè
    chuī
    yuán
    xīn
    shēng
    miào
    zhú
    róu
    zhǐ
    biàn
    xiǎng
    gāo
    yún
    lián
    bēi
    fēng
    xiāo
    zuò
    sǒng
    qīng
    xiào
    luán
    jìn
    wén
    yǒu
    yào
    zhǔ
    rén
    yǐn
    shù
    xián
    léi
    jiē
    shǎo
    huǎn
    ruǎn
    tài
    dāng
    yán
    rén
    shēng
    háng
    hòu
    xìng
    huá
    yuè
    qiū
    juān
    juān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1